Cậu bé vừa mồ côi cha, vừa gánh chịu nỗi đau đớn khôn xiết…
Ở Viện Bỏng Quốc gia, có rất nhiều ca bỏng, nhẹ có, vừa có, nặng có, nhưng đáng thương nhất là trường hợp của em Vũ Hồng Ngọc Sơn. Không những chịu sự đau đớn hành hạ đêm ngày, tính mạng như chỉ mành treo chuông mà cả khuôn mặt em còn bị biến dạng hoàn toàn. Nhìn bà mẹ ngồi bón từng thìa cháo cho con, trong khi đứa bé vì đau, rát của vết thương cứ khóc nước mắt giàn dụa khiến chúng tôi và cả những bệnh nhân cùng phòng nghẹn ngào, xót xa tột độ.
Cậu bé Vũ Hồng Ngọc Sơn năm nay mới 8 tuổi, quê ở Tâm An, Quảng Yên, tỉnh Quảng Ninh. Em đã phải nghỉ học từ đầu năm. Với vết bỏng gần 80% cơ thể, tính mạng của Sơn như ngọn đèn trước gió.
Chị Lưu Thị Thủy mẹ của Sơn nước mắt lã chã kể lại đầu đuôi sự việc đáng buồn: “Công việc của tôi chạy chợ thường từ 2 giờ sáng đến 10 giờ trưa mới về. Cái ngày con bị tai nạn bỏng xăng, hai cha con như hai ngọn đuốc, hàng xóm bảo chồng tôi cố đẩy con ra trước nên mãi sau anh mới bò ra được ngoài…”. Kể đến đó, chị nghẹn lại, không thốt nổi nên lời.
Nỗi xót xa tột cùng khi nhìn con trai bé bỏng bị biến dạng, ngày đêm rên xiết trong đau đớn chưa nguôi thì ở nơi quê nhà, chồng chị không chống chọi được với những vết bỏng quá sâu mà qua đời. Người chồng đáng thương ấy nghe nói để chữa trị cho mình phải mất hơn 400 triệu mà vết thương của anh lại quá sâu. Gia cảnh nghèo khó, đào đâu ra số tiền ấy, lại còn cậu con trai cũng đang phải cấp cứu, lay lắt giữ sự sống qua từng giờ. Anh bảo cứ để cho mình chết, dành tiền chữa trị cho con… và anh đã vĩnh viễn ra đi, rời khỏi cuộc đời, để lại bao gánh nặng lên đôi vai người vợ và những đứa con thơ khốn khổ. Nỗi đau chồng chất nỗi đau. Trong giây lát, chị mất chồng. Đứa bé mồ côi cha.
Những vết bỏng khiến em đau đớn đêm ngày…
Khuôn mặt, tay, chân.. bị biến dạng đến tang thương
Em thường xuyên phải đeo tấm mạng thế này…
Hiện tại, ngoài bị cháy toàn bộ khuôn mặt, toàn thân của Sơn cũng bị cháy sém, việc chữa trị cho em được các bác sĩ cho biết là rất phức tạp và lâu dài.
Từ ngày chăm con ở viện, chị Thủy phải bỏ công việc buôn bán ngoài chợ nên không có một đồng thu nhập nào. Nhà cửa, đồ dùng vợ chồng ky cóp gây dựng bao năm đã cháy thành tro. Họ hàng hai bên nội ngoại đều nghèo, chẳng đỡ đần được là mấy. Nhìn con vừa thiêm thiếp vừa rên trong đau đớn, nghĩ những ngày tới lấy gì chữa bệnh cho con, lấy gì để mẹ con tồn tại, chị Thủy lại tuyệt vọng. Những giọt nước mắt cứ lăn dài, rơi lã chã trên khuôn mặt tiều tụy, vô hồn.