Gia cảnh của bé Tâm Anh khiến những người hàng xóm không khỏi xót xa…
Chúng tôi về thôn Quang Bị, xã Phạm Trấn, huyện Gia Lộc (Hải Dương) vào buổi sáng tháng 3. Đến đầu làng hỏi thăm nhà anh Đỗ Văn Trọng (sinh 1971), ai cũng chua xót than: Gia đình anh ấy khổ lắm anh ạ! Con bị bệnh não ung thủy 6 năm nay, bản thân anh Trọng bị bệnh tiểu đường mãn tính và xuất huyết võng mạc.
Trong căn nhà ở nhờ tại Bưu điện văn hóa xã Phạm Trấn, anh Trọng cho biết, năm 1998 anh và chị Dương Thị Quê xây dựng gia đình, đến năm sau cháu gái đầu lòng chào đời. Rồi niềm vui của hai vợ chồng như được nhân đôi khi sinh Tâm Anh vào năm 2007. Do Tâm Anh sinh non được 7 tháng phải nuôi trong lồng kính tại bệnh viện đa khoa Hải Dương. Lúc sinh cháu mọi thứ vẫn bình thường. Khi được 1 tháng tuổi, Tâm Anh có biểu hiện trán dô to, đầu to hơn các đứa trẻ khác. Đến tháng tháng thứ 6 bác sĩ phát hiện cháu bị bệnh não úng thủy do tắc đường nước từ não xuống. Để duy trì sự sống, gia đình chuyển cháu lên bệnh viện Nhi Trung ương để phẫu thuật.
Hiện nay, Tâm Anh không nhận thức được thế giới xung quanh, cháu không biết nói, chân tay co quắp, không đi lại được chỉ nằm một chỗ và lúc nào cũng cần phải có người chăm sóc, bế ẵm. Từ năm 2010, cháu Tâm Anh mắc thêm bệnh rối loạn nhịp tim. Mỗi khi thời tiết thay đổi cháu lên cơn co giật, người tím tái và khó thở. Từ lúc cháu Tâm Anh bị bệnh đến nay, gia đình hai vợ chồng anh Trọng không đi làm được, phải túc trực ở nhà trông và chăm sóc cháu.
Trên gương mặt khắc khổ của anh Trọng nhìn con lên cơn co giật và nhiều lần tưởng chừng cháu Tâm Anh không thể qua khỏi, vợ chồng anh như cắt từng khúc ruột.Thương con bị bệnh, vợ chồng anh Trọng đi làm thuê, làm mướn đủ mọi nghề để có tiền chữa bệnh cho con. Thương con và nghĩ nhiều, cuối năm 2012 anh Trọng có biểu hiện bị mệt, đau đầu và mắt mờ dần. Sau khi đi khám tại Bệnh viện mắt Trung ương, các bác sĩ kết luận anh bị bệnh xuất huyết võng mạc, thị lực mắt phải còn 2/10. Cùng thời điểm này anh cũng bị mắc căn bệnh tiểu đường mãn tính.
Chiếc đầu phình to và dẹt
Bệnh tật, nghèo khó nhưng khuôn mặt của em vẫn ánh lên sự ngây thơ trong trẻo Hiện nay, cuộc sống của vợ chồng anh Trọng gặp rất nhiều khó khăn. Ngoài 1,5 triệu phụ cấp của hai vợ chồng (anh Trọng làm thú y xã, chị Quê nhận công việc ở đài truyền thanh xã), gia đình anh không có khoản thu nhập nào khác. Trong khi số tiền chữa bệnh cho Tâm Anh và anh Trọng lên tới hàng trăm triệu đồng. Để có tiền chữa bệnh cho Tâm Anh, cuối năm 2013, vợ chồng anh Trọng đã phải bán mảnh đất 200 m2 của bố mẹ để lại.
Dù đã 6 tuổi nhưng Tâm Anh không biết nói, chân tay teo lại, co cắp,không biết đi và chỉ nằm một chỗ.
Hoàn cảnh hai bố con anh Trọng rất cần sự giúp đỡ của những tấm lòng hảo tâm
Bế Tâm Anh tiễn chúng tôi ra cổng trong những cơn mưa phùn không ngớt và cái se lạnh cuối đông khiến hình ảnh bố con anh Trọng càng thương xót hơn. Gạt vội những giọt nước mắt trên gương mặt khắc khổ anh nghẹn ngào nói: “Nếu cháu không bị bệnh thì tháng 9 năm nay cháu sẽ vào lớp một anh ạ!”. Sinh mệnh cậu bé Tâm Anh như ngàn cân treo sợi tóc, người cha vốn là sức lao động chính trong nhà nay cũng đã lâm vào cảnh bệnh tật, ốm đau. Mọi gánh nặng mưu sinh đổ dồn lên vai người đàn bà lam lũ chốn thôn quê.
Chia tay gia đình mà hình ảnh bé Tâm Anh ngơ ngác nằm co quắp trên chiếc giường cũ kỹ trong góc nhà tối tăm, ẩm thấp cứ ám ảnh mãi không thôi.